Cùng lắng nghe những chia sẻ sâu sắc và chân thành từ chị Anna Nguyễn – để hiểu hơn về hành trình đầy cảm hứng của một người mẹ Việt nơi đất khách quê người.

Chào chị Hoàng Oanh, khi nhắc đến chị, nhiều người nghĩ ngay đến một nữ doanh nhân bản lĩnh – người sáng lập Anna Beauty Academy, hiệu trưởng Le Arai Beauty & Barber Academy, và là một phụ nữ Việt thành công tại Mỹ. Nhưng nếu được nói về chính mình, chị sẽ nói gì?
Trong mắt nhiều người, tôi có thể là một người thành công. Nhưng với chính mình, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình đã thật sự đạt đến thành công.
Tôi đã đi qua không ít thất bại, nhiều lần vấp ngã. Từng phải bán rẻ một salon, chấp nhận đóng cửa hai cơ sở khác — những quyết định vô cùng khó khăn nhưng cần thiết để có thể bước tiếp.
Với tôi, thành công không phải là danh hiệu hay ánh hào quang. Thành công là hành trình không ngừng học hỏi, không ngừng cố gắng và hoàn thiện bản thân mỗi ngày. Tôi vẫn đang đi trên hành trình đó — và hành trình ấy chưa dừng lại.
Điều gì là động lực lớn nhất giúp chị vượt qua những khó khăn khi lập nghiệp ở Mỹ?
Đó là gia đình – là mẹ tôi, là các con tôi. Tôi đến Mỹ với hai bàn tay trắng và một giấc mơ. Ban đầu, tôi làm việc cho một công ty chuyển tiền về Việt Nam. Sau đó vì muốn đi học nên chuyển sang nghề nail. Tôi vừa đi làm, vừa theo học tại trường cao đẳng cộng đồng NOVA, rồi tiếp tục học lên đại học George Mason. Vừa học, vừa làm, vừa nuôi dạy con – hành trình ấy thực sự không dễ dàng, nhưng tôi chưa bao giờ cho phép mình bỏ cuộc.

Mỗi khi mệt mỏi hay vấp ngã, tôi lại tự nhủ: “Mình làm vì con, vì mẹ, vì gia đình – và vì chính mình.” Tình yêu thương ấy đã tiếp cho tôi một nguồn sức mạnh đặc biệt.
Các con chị cũng đã đạt được nhiều thành tích đáng tự hào. Cảm xúc của chị ra sao khi chứng kiến hành trình trưởng thành của các con?
Tôi rất tự hào về các con mình – không chỉ vì thành tích, mà vì các con tôi đều là những người tử tế, sống có trái tim nhân hậu và biết thương người. Những thành công các con đạt được chỉ là những cột mốc đáng nhớ trên hành trình trưởng thành mà chúng tôi vẫn đang cùng nhau bước tiếp. Điều tôi quý giá nhất là các con lớn lên với tình yêu thương và sự hiểu biết.
Con gái chị được biết đến với nhiều thành tích trong lĩnh vực người mẫu và diễn xuất. Chị có thể chia sẻ thêm một chút về hành trình theo đuổi nghệ thuật của con?
Con gái tôi Annabell Thomas - cháu yêu nghệ thuật, thích ca hát, nhảy múa, diễn xuất và làm người mẫu. Tôi chưa bao giờ gạt bỏ ước mơ của con. Tôi chọn cách đồng hành có định hướng, lắng nghe và hỗ trợ con phát triển đúng hướng. Vì mỗi ngày, tôi đều thấy sự tự tin, trưởng thành và hạnh phúc trong ánh mắt con. Được nhìn thấy con sống đúng với đam mê và hạnh phúc – với tôi, đó là một trong những thành công đẹp đẽ nhất trong hành trình làm mẹ.

Còn con trai của chị thì sao? Chị có thể chia sẻ một chút về cháu?
Con trai tôi – Andrew – là một chàng thanh niên sống rất tình cảm, luôn dành sự yêu thương sâu sắc cho mẹ và em gái. Cháu là người trầm lặng, nội tâm, không thích trở thành tâm điểm hay được nhắc đến quá nhiều. Nhưng chính sự lặng lẽ ấy lại là điểm tựa vững vàng và âm thầm nhất trong gia đình. Tôi luôn tôn trọng cá tính riêng biệt của con, bởi tôi hiểu rằng mỗi đứa trẻ đều có cách riêng để thể hiện tình yêu, sự mạnh mẽ và bản lĩnh của mình. Và với tôi, cách con thể hiện – dù thầm lặng – lại chứa đựng một sức mạnh và chiều sâu đặc biệt.

Là một người mẹ Việt giữa nước Mỹ, chị cảm nhận vai trò ấy khác biệt như thế nào?
Làm mẹ ở đâu cũng thiêng liêng, nhưng làm mẹ nơi xứ người đôi khi giống như “vừa bơi, vừa dạy con bơi”. Không có một cuốn sách nào hướng dẫn cách nuôi con trong môi trường hai nền văn hóa. Có lúc tôi hoang mang, không biết mình làm đúng hay sai. Nhưng tôi luôn dặn lòng: chỉ cần yêu con thật lòng, mọi điều còn lại đều có thể học và điều chỉnh theo thời gian.
Chị cân bằng vai trò làm mẹ và doanh nhân như thế nào?
Thật sự không hề dễ dàng. Có những lúc tôi cảm thấy như mình bị “xé làm đôi” giữa công việc và gia đình. Nhưng tôi luôn cố gắng dành thời gian chất lượng cho các con – dù chỉ là một bữa cơm tối hay một buổi dạo chơi cùng nhau. Tôi không phải là một người mẹ hoàn hảo, nhưng tôi luôn hiện diện bằng cả trái tim.

Có khi nào chị cảm thấy mình “gồng lên” để làm trọn vẹn mọi thứ? Và điều gì giúp chị tìm lại sự cân bằng — đặc biệt là từ sau khi chồng mất?
Tôi đã từng rất cố gắng — cố gắng để mạnh mẽ, để chu toàn, để không khiến các con cảm thấy thiếu thốn bất kỳ điều gì khi cha chúng không còn.
Tôi đã có những ngày sống như một “siêu nhân”: điều hành học viện, đi làm, về nhà nấu ăn, dạy con học, lắng nghe từng câu chuyện nhỏ của con… tất cả chỉ để bù đắp khoảng trống quá lớn trong gia đình.
Tôi tự tạo áp lực phải hoàn hảo trong mọi vai trò — người mẹ, người thầy, người dẫn dắt. Nhưng rồi tôi kiệt sức. Và chính trong sự mệt mỏi đó, tôi học được một bài học quan trọng: “Không cần làm hết – chỉ cần làm đúng. Đúng lúc, đúng vai trò, và đúng bằng cả trái tim.”
Tôi chọn chất lượng thay vì số lượng. Tôi không thể ở bên con 24/7, có những ngày buộc phải vắng mặt trong những sự kiện của trường, nhưng may mắn là các con tôi hiểu và cảm thông. Chúng tôi luôn tin rằng: “Tình yêu không đo bằng thời gian bao lâu – mà bằng mức độ sâu bao nhiêu.”
Chính sự thấu hiểu và đồng hành của các con là điều giúp tôi tìm lại sự cân bằng, để tiếp tục bước tiếp – không hoàn hảo, nhưng trọn vẹn trong tình yêu và sự chân thành.

Nhìn lại hành trình đã qua, điều gì khiến chị tự hào nhất về bản thân mình?
Có lẽ điều khiến tôi tự hào nhất không phải là học viện mà tôi gây dựng, mà là việc tôi đã vượt qua mọi khó khăn để giữ được trái tim nguyên vẹn — vẫn yêu thương, vẫn bao dung, vẫn sống tử tế và có trách nhiệm. Tôi không hoàn hảo, nhưng tôi luôn sống thật, sống có lý tưởng và không ngừng nỗ lực để tốt hơn mỗi ngày.

Nếu gửi một lời nhắn đến những người phụ nữ Việt đang chật vật với giấc mơ nơi xứ người, chị sẽ nói gì?
Đừng đợi đến khi bạn cảm thấy đủ mạnh mẽ mới bắt đầu. Hãy bắt đầu ngay cả khi bạn còn sợ hãi. Vì trong chính hành trình đó, bạn sẽ tìm thấy sức mạnh thật sự của mình. Bạn không cần phải hoàn hảo để thành công. Bạn chỉ cần chân thành, bền bỉ và không bỏ cuộc.
Hành trình của Anna Nguyễn không phải là con đường trải hoa hồng, mà là một chặng đường nhiều thử thách, những lần ngã – và cả những lần đứng dậy đầy bản lĩnh. Trong vai trò người mẹ, người lãnh đạo và một người phụ nữ Việt nơi đất khách, chị đã lựa chọn sống chân thành, bền bỉ và tử tế.
Có lẽ, điều đẹp đẽ nhất không nằm ở thành tích hay danh hiệu, mà chính là việc chị vẫn giữ được trái tim ấm áp giữa bao bộn bề của cuộc sống. Và qua những câu chuyện mà chị chia sẻ, mỗi người phụ nữ – dù đang ở đâu trên thế giới – cũng sẽ tìm thấy một phần động lực, một phần ánh sáng để vững tin bước tiếp trên hành trình của riêng mình.